Trung tâm Hongkong
Sau khi trở lại Hongkong, Lạc Tranh lập tức vùi đầu vào giải quyết công việc, gặp gỡ khách hàng, tiếp nhập án mới, thu
thập chứng cứ hiện trường, tìm kiếm nhân chứng, lập hồ sơ, chạy tới chạy lui giữa văn phòng với tòa án, lựa chọn thành
viên bồi thẩm đoàn, chờ ngày mở phiên tòa, trực tiếp thượng đình... Công việc bận rộn đến nỗi nàng đã hầu như quên hết
mọi chuyện phát sinh tại Pháp.
Hình ảnh người đàn ông nửa chính nửa tà kia cũng dần mơ hồ trong đầu nàng.
"Lạc luật sư, chị khỏe chứ? Tôi tới lấy hồ sơ vụ giám đốc Từ quấy rối tình dục nữ nhân viên cấp dưới.” Khi Lạc Tranh
còn đang bận rộn xem hồ sơ vụ án, cửa văn phòng đột ngột mỏ ra, một nữ trợ lý vóc dáng thanh nhã bước vào, lễ phép nói.
Lạc Tranh không ngẩng đầu, vẫn chăm chú đọc hồ sơ như trước, nhẹ nhàng nói, “Chứng cứ vẫn trong giai đoạn thu thập, hồ
sơ tạm thời chưa đủ để đệ đơn lên tòa.”
Giám đốc Từ là thành viên của một tập đoàn tại Hongkong, trước nay vẫn luôn là khách hàng của văn phòng. Ngay khi Lạc
Tranh từ Pháp trở về, liền nhận được lệnh triệu tập của kiểm sát viên, tố cáo giám đốc Từ quấy rối nữ nhân viên cấp
dưới, khiến nàng phải một phen bôn ba, tới đồn cảnh sát nộp tiền bảo lãnh để cho ông ta được tại ngoại, sau đó liền
chìm trong đống hồ sơ vụ kiện này.
Tiếng cô nữ trợ lý lại lần nữa vang lên, vô cùng ngọt ngào và lễ phép, “Xin lỗi Lạc luật sư, chị không cần phụ trách vụ
giám đốc Từ nữa.”
Lạc Tranh dừng động tác lật hồ sơ, khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn nữ trợ lý cách đó không xa, "Là quyết định của ai?"
"Là Ôn tiên sinh. " Nữ trợ lý mỉm cười.
"Thế ai sẽ tiếp nhận vụ án này?" Lạc Tranh nhẹ nhàng hỏi lại
"Lạc luật sư, Ôn tiên sinh đã quyết định để cho tôi tiếp nhận vụ kiện này. "
"Cô?" Lạc Tranh lúc này mới cẩn thận đánh giá cô gái trước mặt. Cô ta trông giống như một sinh viên thanh thuần, xem ra
mới tốt nghiệp trường luật chưa được bao lâu, làn da bánh mật khỏe mạnh, không khó nhận ra cô ta rất thích
tắm nắng, vóc người khá tiêu chuẩn, chỉ là...